Bạch Mạn Điệp theo Phương lão đầu vào đến thư phòng,trong lỏng thấp thỏm không yên. Trong hồ lô của vị “công công” (1) này bánthuốc gì a? Không phải muốn đánh nàng chứ? Trách nàng lừa gạt nhi tử lão sao? Ách,người bị hại chính là Bạch Mạn Điệp nàng đó, có được hay không.
(1) Công công: cha chồng
“Bạch cô nương,ngồi đi.” Phương lão đầu trước tiên tự mình ngồi xuống, sau đó mới nhớ tới BạchMạn Điệp.
Bạch Mạn Điệp không nói được lời nào, ngược lại tuânmệnh.
“Bạch cô nương, Chấn Hiên luôn bất hòa với nương hắn,để cô nương chê cười rồi.”
“Bá phụ khách khí, không cần xem Ngâm nhi như ngườingoài.” Nàng trực tiếp chứng thực thân phận.
“Bạch cô nương, cô nương biết võ công không?” TheoPhương lão đầu quan sát, nàng là một tiểu thư khuê các tiêu chuẩn, thế nhưng võcông có biết hay không còn phải suy xét lại. Nàng hô hấp hỗn lộn, nhưng cước bộluôn luôn trầm ổn, rốt cuộc là có hay không?
“Bá phụ nghĩ sao?” Nàng rất thích đảo ngược thái cực.(hỏi ngược người khác)
“Biết.” Kỳ thực trong lòng hắn cũng không dám khẳngđịnh.
Nàng mỉm cười, “Tại sao?”
“Bạch cô nương nói mình bốn bể là nhà, chẳng lẽ lạikhông biết võ công.” Nếu không có bản lĩnh, sao lại dám kiêu ngạo vậy chứ?
Bạch Mạn Điệp thản nhiên nói, “Những người phiêu bạtkhắp nơi đều nhất định phải có võ công sao?” Nàng không phải nói bản thân mình,có được hay không.
“Bạch cô nương, cô nương có biết Phương gia trong chốngiang hồ rất có địa vị không?” Nàng hẳn là đã biết, nói thế nào cũng là “vị hônthê” của nhi tử.
Bạch Mạn Điệp trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618071/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.