Tạm gác mớ rối rắm của Thảo sang bên, Phan tập trung vào nhiệm vụ của người con cả, người anh trai trong gia đình. Tuy xa nhà nhưng việc học của cô em gái đang học lớp tám là do anh quản lý. Mỗi khi về nhà là anh ra dáng kiểm tra toàn bộ sách vở của nó, mẹ đã dặn trong nhà này, người nó vẫn sợ nhất là anh.
Phan ngồi ở bàn học cô em mà vẫn cảm nhận được nỗi băn khoăn của mẹ. Bà cứ dọn dẹp quanh quẩn ở bên và dường như đang có điều muốn nói với anh. Rồi không phải đợi lâu, bà nghiêm mặt hỏi:
-Phan. Hôm nay mẹ thấy con với con Thảo cùng chạy trốn ông Mạnh là thế nào?
Phan cố làm như vẻ bật cười:
-À, lúc ấy con thấy Thảo chạy thì con cũng chạy thôi.
Mẹ Phan kéo ghế ngồi đối diện Phan, xem chừng bà sắp nói ra những vấn đề nghiêm trọng.
-Con có biết là sau đó ông Mạnh lại sang nhà mình đòi tìm con Thảo không. Thật không ra làm sao. Lần đầu mẹ còn lịch sự cho vào tìm chứ không có lần hai.
Phan ngạc nhiên:
-Ông ấy còn sang đây tìm sao?
Mẹ Phan gật:
-Phải. Dạo này con Thảo cứ nhảy qua nhảy lại nhà mình liên tục. Vườn nhà mình là chỗ trốn của nó. Con Thảo lại quen cả chó nhà mình nữa. Lão Mạnh sợ chó không dám sang đường ấy nên con bé mới được yên. Hôm nay chắc tức quá lão mới sang đây đòi tìm đấy.
Mẹ Phan nói đến đây rồi chép miệng tỏ vẻ lo lắng hơn, bà dí trán Phan:
-Nó giờ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/27766/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.