🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Màn đêm đen thẫm. Tiếng côn trùng kêu rả rích. Ngôi nhà nhỏ của mẹ con Thảo vẫn le lói ánh đèn.



Trong phòng ngủ, mẹ Thảo đang ở trên giường dắt màn chuẩn bị đi ngủ. Còn Thảo dưới đất đang đi đi lại lại, vừa đi vừa nghe ngóng cái chân đau.



-Ôi, con hết đau thật rồi mẹ ơi, may quá mẹ ơi, con đi lại bình thường rồi mẹ ơi. – Thảo mừng rỡ.



Mẹ Thảo chui ra khỏi màn ngồi mép giường nhìn Thảo, thở phào.



-Ừ, vậy tốt rồi. Thế là mai không phải đi khám nữa.



-Dầu này tốt thật mẹ ạ. – Thảo ngồi cạnh mẹ, xoa xoa đầu gối, vẻ nhẹ nhõm.



-Ừ, thằng Phan mua mà. Nó mua cho cha mẹ nó thì cái gì cũng phải thật tốt mới mua. Bác Thuần sướng thật.



-Không biết giờ cậu ấy sao rồi mẹ nhỉ? - Thảo chợt lo lắng nhìn mẹ.



-Ừ. Không biết nữa.- Mẹ Thảo thở dài vẻ nặng nề – Nhưng… chắc là… bị không nặng lắm đâu, trông nó lúc ấy… vẫn tỉnh táo mà.



-Liệu cậu ấy có phải đi bệnh viện không mẹ? Con lo quá! Con chỉ muốn sang đấy xem cậu ấy thế nào thôi.



-Không được. – Mẹ Thảo nghiêm giọng – Con mà xuất hiện, còn làm cho người ta giận hơn. Mọi chuyện từ con mà.



-Vâng. Nhưng sao cậu ấy vẫn không đi bệnh viện? Phải kiểm tra chứ! Rõ ràng là lão ấy đập mạnh lắm…



-Chắc không sao người ta mới ở nhà thế. Mà vào viện thì cũng tốn kém lắm. Ôi cái lão điên khùng này, con người ta mà vấn đề

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972460/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tan Băng Rồi Đó Anh
Chương 20: Cam chịu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.