Nhà Thảo mới 7 giờ sáng, ông Mạnh đã ngồi ở bàn nước, ung dung đọc báo. Trên bàn là bộ ấm trà để ngay ngắn, một tách trà đã rót đầy để trước mặt. Trên tường chiếc đồng hồ cứ tích tắc, tích tắc. Thời gian như chiếc thuyền trôi thư thả trên sông.
Ông ngồi chỉ có một mình. Thảo vẫn còn đang ngủ trong buồng. Mẹ Thảo thì đang dọn dẹp trong bếp. Lâu lâu ông lại ngừng đọc nghiêng mặt nghe ngóng từng tiếng động trong buồng ngủ. Cửa buồng vẫn đóng. Hoàn toàn không có động tĩnh gì. Ông liếc đồng hồ đeo tay, rồi lại đọc báo.
Trong buồng ngủ,Thảo uể oải ngồi dậy, vươn vai, vuốt tóc, xuống giường đi ra cửa. Vừa hé cửa thò mặt ra đã thấy ông Mạnh ngồi lù lù. Cô khựng lại, sầm mặt.
Ông Mạnh thấy Thảo, mắt sáng lên, bỏ ngay tờ báo xuống, háo hức chờ cô. Thảo liếc đồng hồ treo tường, đồng hồ chỉ 8h. Cô nhăn mặt chán chường bỏ ra ngoài. Ông Mạnh chưng hửng nhìn theo.
Thảo đi xuống bếp. Mẹ đang nấu ăn. Thảo đi vào xị mặt lầu bầu.
-Mới sáng ngày ra đã đến hành hạ người ta. Mẹ, sao mẹ không bảo ông ấy về?
Mẹ Thảo nhăn mặt nói nhỏ.
-Bảo rồi có được đâu. Ngồi từ 6 rưỡi đấy. Cứ ngồi chờ suốt vậy. Thôi kệ lão.
Thảo tròn mắt kinh ngạc.
-Cái gì cơ?
Thảo mím môi nghĩ ngợi giây lát, chợt cô quay ngoắt đi lên nhà, xông đến trước mặt ông Mạnh, bực tức nói.
-Ai cho ông đến đây sớm thế? Đến việc gì mà đến sớm thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972454/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.