🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thảo chạy một mạch đến “hoang đảo” của nhà hàng và đứng ở đó tức tưởi khóc. Cô khóc mãi, khóc mãi, khóc đến thỏa thuê, Phúc không hề theo bước, cô cứ một mình cô độc khóc.



Cô biết mắt mình đã sưng húp, cô cũng không có tinh thần làm việc gì nữa, nhiệm vụ hôm nay của cô là ở chỗ anh ta, cái chỗ thà chết cô cũng không quay lại.



Cô đứng lên lững thững đi vào phòng thay đồ. Tâm trạng này cô cần phải về nhà. Ai đó đi qua đều nhìn vào khuôn mặt u ám như mây mù của cô. Kệ thôi, cô giấu đi đâu được khuôn mặt này nữa, chắc hẳn là nó thê thảm lắm. Nhưng có ai biết là cô vừa bị lăng mạ đến thế nào. Khuôn mặt của cô, danh dự của cô, đã bị anh ta bôi nhọ, dày xéo trong mắt mấy thằng bạn anh ta, và dưới mắt mấy ả điếm đó. Trời ơi, sao trên đời lại có người dã man như thế! Thay bộ đồng phục bàn ra, cô treo lại trên móc chứ không mang về như mọi ngày, cô chẳng hiểu tại sao mình lại làm như vậy.



Giờ cô đã ở trong phòng trọ của mình, cùng với nỗi uất ức đang tiếp tục hành hạ. Cô không biết ví hắn là cái thứ gì trên đời này nữa, chỉ biết rằng bao nhiêu từ ngữ xấu xa nhất dành cho hắn vẫn là không đủ.



Chợt màn hình sáng lên, nhìn thấy số của nhà hàng xóm, là mẹ cô gọi, cô uể oải nghe.



-Mẹ, con đây.



-Thảo, về thôi con ơi! Con phải về thôi! – Tiếng mẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972395/chuong-68.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tan Băng Rồi Đó Anh
Chương 68: Phải về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.