Chiếc xe bốn chỗ màu trắng lượn êm trên cung đường quanh núi. Xung quanh cảnh vật đẹp như tranh. Những dãy núi hiền hòa nhấp nhô trong mây mờ, không gian phủ một màu xanh cây cối, xen lẫn là những con đường như dải lụa dài, màu trắng và uốn lượn quanh co giữa thiên nhiên hùng vĩ.
Trong xe Thư đang cầm lái, chiếc đầm cổ thuyền màu xanh lá cây tươi mát, những lọn tóc vàng đậu nhẹ trên bờ vai trắng ngần. Bên cạnh là Phan, áo sơ mi xanh da trời, dáng vẻ điềm đạm.
-Em chưa bao giờ nghĩ mình lại dấn thân vào kinh doanh khách sạn. Vùng đất này đã cho em một đột phá lớn. Bây giờ, ngoài xây dựng ra em đã tìm cho mình một niềm yêu thích – Câu chuyện của Thư đang tiếp tục thì có tiếng tít tít của tin nhắn – Kìa, anh lại có tin nhắn kìa.
Phan rút điện thoại xem nhanh rồi cất đi, thái độ vẫn tập trung vào câu chuyện của Thư.
-Thực ra em không yêu nghề xây dựng, em học vì ba mẹ - Thư tiếp tục - Tuy việc học của em không được xuất sắc lắm nhưng ba em đã rất toại nguyện. Mà em cũng thấy lạ ở bản thân mình. Em có thể làm việc rất chỉn chu trong khi lòng chẳng có hứng thú gì cả. Chắc vì ba nên em mới được như thế. Hì.
-Đó là lẽ tự nhiên, em đã được cái nôi gia đình truyền năng lực cho rồi.
-Có lẽ vậy – Thư cười tươi sáng – Từ khi chưa biết gì, cuộc sống của em đã được phủ bởi thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972360/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.