Chúng ta dừng chân ởquán nước ven đường, xung quanh đây dường như khôn thấy bóng người qualại vì trời đã xế chiều. Bọn ta dừng chân nơi đây nghỉ mệt cộng thêm ănmột ít để có sức tiếp tục đi về phía trước tìm quán trọ chờ ngày maitiếp tục lên đường.
“Chủ quán cảm phiền mang cho chúng tôi một hai bình trà và một ít thức ăn!” Võ Cát vừa vào đã lên tiếng gọi chủ quán.
“Có ngay thưa khách quan!” Bà chủ từ đang ở bên bếp lò rực than lên tiếng.
Chúng ta ngồi vào bàn chờ thức ăn dọn ra, Võ Cát và Na Tra cùng Tiểu Muội lúc nào cũng huyên thuyên làm không khí suốt chặng đường không hề vô vịchút nào. Còn có cả ta nữa, lúc nào ta cũng tham gia vào câu chuyện của‘đệ tử’.
“Đám yêu quái Đát Kỷ lần sau còn quấy rầy chúng ta nữathì sư phụ và sư mẫu cứ thẳng tay lột da của chúng, lại còn dám cả ganđòi làm sư mẫu của con! Đát Kỷ cái ả yêu tinh đó thật là đáng ghét, ngứa mắt, nhắc lại muốn ăn không vô!”
“Võ Cát sư huynh, lần sau nếuĐát Kỷ còn có ý đồ với sư thúc đệ nhất định sẽ dùng vòng càn khôn đánh ả tới bò càng van xin mới thôi!” Na Tra vuốt mũi ra vẻ oai hùng.
“Võ Cát! Huynh chỉ được cái miệng không biết ai khi thấy yêu quái thì ômchặt lấy ta khóc la! Tiểu Muội ơi ta sợ quá, ta sợ quá!” Tiểu Muội bĩumôi nhìn Võ Cát khinh bỉ.
Khương Tử Nha nhìn đám đệ tử đấu khẩu với nhau lắc đầu mỉm cười, chàng nhìn ta:
“Lát nữa nàng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-phong-than-tuong-cong-thiep-den-day/1521766/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.