Ta tung người chạy vội ra cửa, lúc này đây ta cần tìm một nơi để an tĩnh lại tâm tư của mình.
“Chiêu Đệ! Nàng sao vậy?” Khương Tử Nha kéo tay ta khiến ta vội đứng lại.
“Thiếp....thiếp....” Ta bối rối không biết phải nói gì. Là nói vì thiếp bị sức quyến rũ củachàng quyến rũ không chịu được hay nói chàng thật đáng ghét tại sao lạidễ thương đến thế?
Khương Tử Nha mỉm cười trong đôi mắt lóe lêntia khó hiểu nhưng nhanh chóng tắt đi thay vào đó là nụ cười thật ônnhu. Chàng nắm lấy tay ta:
“Nàng đang ngại ngùng?” Dương như làmột câu hỏi nhưng ngữ điệu như một câu khẳng định. Ta chột dạ cúi đầuche dấu hai tai đang nóng lên đỏ rực của mình, giọng nói nhỏ như conkiến:
“Đâu có, sao có thể....”
“Ha...ha.... thiếp không có!” Ta trấn định ngẩng đầu cười thật tươi.
Khương Tử Nha khẽ nhếch mép ta nhìn mà run cả người, sao nhìn tướng công NhaNha của ta bây giờ hình như có cái gì đó khác lạ. Nguy hiểm bao trùmquanh chàng, cái mối nguy hiểm đó là phát ra từ người chàng. Bỗng Khương Tử Nha nghiêng người lại gần ta. Mặt chàng cách mặt ta chỉ vài cm, haimắt chúng ta đối diện nhau. Ta lâm vào trạng thái cấp bách, chuông báođộng đỏ trong đầu không ngừng vang lên.
Khương Tử Nha nắm lấy eota ngăn không cho ta ngã xuống đất, khoảng cách giữa ta và chàng ngàymột rút ngắn. Tim ta hồi hợp như muốn vỡ tung.
Ta bấu víu hai cánh tayKhương Tử Nha, hơi thở đã bắt đầu hỗn loạn nhắm mắt chờ đợi Khương TửNha hạ chiếc hôn.
“Mắt nàng có sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-phong-than-tuong-cong-thiep-den-day/1521764/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.