Ngày thứ hai.
Hôm nay các đệ tử trẻ tuổi cấp thấp được nghỉ, sau khi đến nơi Bạch xà hay thổ nạp mây mù thì hiếm thấy nó đang ngủ nướng.
"Đừng ngủ nữa, đại sâu lười, cùng theo ta đi ra phía sau núi hái trái cây đi?" Đầu Từ Linh ghé vào gần sát đầu rắn rồi hỏi.
Rắn quay đầu, ngủ tiếp.
Từ Linh tức giận đưa tay kéo đuôi rắn, giật giật nửa ngày cũng không kéo được Bạch xà từ trên cột cửa kia xuống. Rắn là loài ăn thịt không ăn trái cây, trước kia lúc nhàm chán Bạch Xà đã thử nếm vài quả trái cây, nhưng do vị giác của giống loài khác biệt không giống nhau nên căn bản không nếm được nửa phần mỹ vị như của trái cây lúc trước, chỉ cảm thấy giống như nước lã.
"Nếu ngươi chơi với ta, ta sẽ lấy nguyên đan cho ngươi."
Từ Linh khoanh hai tay ở trước ngực cười tủm tỉm nói một câu khiến Bạch Xà động tâm.
"Xì~~ "
"Ngươi đồng ý? Quả nhiên là con rắn săn mồi, ăn nhiều phế đan như vậy cũng không khiến ngươi no chết, nào, ra sau núi thôi."
Từ Linh dẫn đầu, Bạch xà theo phía sau, một người một rắn lặn lội đi đến sau núi, còn Dương Mộc thì dứt khoát trở về đại điện nhắm mắt làm ngơ, thật ra thì. . . trong lòng của hắn cũng muốn đi chơi.
Uốn qua uốn lại bò theo sau lưng Từ Linh xuyên qua vài dãy cung điện, ra tới phía sau núi, đằng sau núi này giống như là nơi tự học của các đệ tử bên trên Thuần Dương Cung, rừng trúc xanh tươi đong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/188750/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.