Dòng suối róc rách, đồng ruộng, nhà tranh, giống y như đào nguyên ngoài trời.
Cửa hàng rào sân mở ra, đi ra một bà lão tóc bạc có chút rối mang khuôn mặt hiền hòa, nâng chậu gỗ chứa đầy quần áo đi đến bên dòng suối, một con chó màu vàng vừa mới dứt sữa chạy tới chạy lui vui chơi trong vườn.
Đột nhiên, chó vàng nhỏ nhìn dòng suối sủa in ỏi.
Gâu gâu gâu ~!
Bà lão cũng không để ý, cho đến khi bà đi tới bờ sông thấy được một bóng dáng to lớn trong vùng nước cạn. . .
Ùm một tiếng chậu gỗ rơi xuống đất, sau khi bà lão nhìn rõ toàn diện bóng dáng kia thì kinh ngạc tột đỉnh rồi phù phù một tiếng quỳ xuống đất dập đầu, trong miệng còn tu tu thì thầm.
"Ôi chao không được rồi, sao rồng lại đột nhiên rớt ở đây?"
Chưa bao giờ thấy qua việc đời nên bà lão chắc hẳn phải xem Bạch xà như rồng rớt từ trên trời xuống, dù sao rắn lớn nhất mà bà từng gặp nhiều lắm cũng là dài bằng cánh tay, ngay khi bà lão nói xong câu đó Bạch xà vẫn hôn mê đột nhiên cảm giác được có một tia khí thế kỳ quái thêm ở trên người mình, linh hồn vốn yếu ớt phảng phất được rót năng lượng dần dần khôi phục, nó không biết là đây là phong chính trong truyền thuyết,.
Phong chính đối với yêu tinh mà nói là ước mơ tha thiết, là tạo hóa cho phép đối với yêu tinh.
Nói đến cụ thể chút chính là nhân đạo hưng thịnh yêu ma quỷ quái muốn tu luyện chính thống nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/188745/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.