Khi Vân Nhi mong mỏi cùng trông mong, Bạch xà kéo lấy một con lợn rừng trăm cân bị siết chết trở về.
Buông lợn rừng ra, nhìn Vân Nhi lại nhìn lợn rừng trên đất gật gật đầu, đây là đưa cho nhà Vân Nhi, bắt được một con heo rừng nặng trăm cân quả là rất không dễ dàng.
"Đây là cho ta?"
Bạch xà gật gật đầu.
Vân Nhi vui đến đôi mắt cong thành trăng lưỡi liềm, một đường nhảy nhảy nhót nhót la to chạy về nhà, Bạch xà quay đầu chui vào rừng sâu.
Đói ngực dán đến lưng nhà Vân Nhi kiếm được một con lợn rừng từ trên núi về, chuyện này rất nhanh lan truyền ở trong thôn, có thức ăn cha Vân Nhi cũng không keo kiệt, sau khi mổ heo lột da tặng thịt mấy hộ gia đình không có lương thực giống như vậy, mọi người giúp đỡ lẫn nhau mới có thể tiếp tục đi tiếp, người dân hương dã rất thành thật chất phác, huống chi ở biên giới Thập Vạn Đại Sơn chỉ có gom lại thành đoàn thể mới có thể an toàn, nếu không dã thú trên núi sẽ hóa thân thành đại đội đến phá hủy trong chừng mấy phút.
Thịt heo tiết kiệm một chút ăn có thể no chừng mấy ngày, nội tạng càng là không nỡ bỏ, nghe nói người trong huyện thành chưa bao giờ ăn nội tạng, lúc không có lương thực chỉ cần có thể ăn thì tuyệt đối không bỏ đi.
Khi ăn lợn rừng xong, Vân Nhi lại lên phía sau núi nhặt được hai con gà rừng, cha mẹ Vân Nhi đã bắt đầu thay đổi thái độ với Vân Nhi.
Chuyện phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/188741/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.