Con đường nhỏ trên đồng ruộng hoang vu khô hạn, Bạch Vũ Quân đeo rương sách chậm rãi tiến lên.
Cả người nóng bức khó chịu, muốn tìm nơi hóng mát hạ thấp nhiệt độ cơ thể.
Phía trước con đường đột nhiên xuất hiện một đám người, một đám người điên cuồng, đầu buộc vải trắng trong tay cầm cây gỗ treo đầy vải trắng, mười mấy tiểu tử trẻ tuổi khiêng tượng thần không nhìn thấy rõ khuôn mặt la to đi đến, phía trước còn có người vừa đi vừa vung tiền giấy.
Bạch Vũ Quân đứng tránh qua nhường đường, nàng không có ý định muốn xung đột với một đám điên cuồng bệnh tâm thần.
Đội ngũ chậm rãi từ từ đi qua trước mặt, nam nữ già trẻ đều điên cuồng, mặt Bạch Vũ Quân không cảm xúc nhìn trò cười nhân gian, khi loạn thế cũng là thời điểm tà giáo hưng thịnh, người phát động đủ loại mục đích mê hoặc nạn dân thờ phụng thần lung ta lung tung, người đối mặt với cái chết không sống nổi sẽ liều lĩnh bắt lấy cọng cỏ cứu mạng này, dù cho trong lòng biết là giả cũng sẽ cố gắng thôi miên bản thân tin tưởng, chỉ là một đám người đáng thương mà thôi.
Đám người điên cuồng đi qua, để lại tiền giấy đầy đất cùng cát bụi. . .
Bạch Vũ Quân tiếp tục đi đường, để lại dấu chân hình chữ S trên đường đi. . .
Bên dưới tường đổ ven đường có một tiểu nam hài đang nằm, tiểu nam hài lẻ loi một mình rất đói rất đói, toàn thân vô lực nằm dưới đất nó chỉ có thể chờ đợi đói đến chóng mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/1466494/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.