Đất vàng mênh mông cát bụi che trời.
Bóng người mơ hồ trên quan đạo càng ngày càng rõ ràng, đi đến gần mới nhìn rõ là nữ hài mặc đạo bào cõng rương sách, váy dài không nhiễm một hạt bụi, trên lưng còn mang theo hai vũ khí, đi trên đường giống như là một cái kệ hàng di động, vừa đi vừa lầm bầm.
"Sớm biết không mang theo thịt hun khói xuống núi rồi, khắp nơi đều có đồ ăn, dinh dưỡng phong phú mùi vị lại thơm."
Nói xong, Bạch Vũ Quân duỗi ra tay ngọc mảnh khảnh ra bắt một nắm châu chấu, trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai cũng không nhai nuốt vào bụng, nhớ năm đó khi còn nhỏ đã ăn không ít châu chấu, dinh dưỡng phong phú khiến Bạch Vũ Quân năm đó còn sống không bị chết đói, lúc vừa mới phá xác chẳng qua lớn chừng chiếc đũa cũng chỉ có thể ăn thứ đồ chơi kia, mùi vị châu chấu lưu lại một khoản nồng đậm trong tâm hồn thơ ấu.
Thời tiết khô hạn, một cơn gió lớn thổi qua chính là bão cát, còn có châu chấu bay đầy trời.
Ước lượng rương sách để bả vai thoải mái chút.
Phía trước dưới cây có bóng người, Bạch Vũ Quân đi thẳng đến chỗ những người kia. . .
Sau khi xuống núi tất cả đệ tử Thuần Dương thống nhất phân phối đến các nơi, Bạch Vũ Quân, Dương Mộc và Từ Linh đến một huyện, ngoài ra còn có mấy đệ tử Linh Hư chịu trách nhiệm điều trị chữa bệnh đi theo Từ Linh cùng hành động, Bạch Vũ Quân và Dương Mộc chịu trách nhiệm đối phó những tà ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/1466492/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.