Trở về phòng nghỉ ngơi, tùy ý tùy hứng nằm thoải mái dễ chịu trong chăn, cố gắng khống chế bản thân không đi ăn lang yêu, nước bọt khóe miệng ướt nhẹp gối cũng không có chú ý đến.
Ăn con mồi là thói quen tốt, ở tự nhiên mà lãng phí đồ ăn là hành động đáng xấu hổ.
Tuy là không nhất định sẽ có bao nhiêu tu vi tăng lên nhưng chính là muốn ăn, đáng tiếc thể xác sói đã bị Sở Triết lấy đi, nói là đem bán lấy tiền để làm chi phí chi tiêu trên đường.
"Keo kiệt, keo kiệt chết, đáng tiếc thịt sói."
Sau khi nằm lỳ ở trên giường nhàm chán thì một tay kề sát mặt đất, lợi dụng phần bụng bộ ngực và bàn tay cảm thụ mặt đất chấn động, nghe lén ngoài cửa Sở Triết, Từ Linh và Dương Mộc nói cái gì, lỗ tai chỉ là vật trang trí, Bạch Vũ Quân am hiểu nhất chính là lợi dụng cảm giác chấn động nhận biết âm thanh, đây chính là tuyệt chiêu loài rắn.
Nói một cách khác coi như trốn bên trong mật thất cũng tránh không khỏi Bạch Vũ Quân thám thính và tìm kiếm.
Bên ngoài trong sân, Sở Triết đang dạy sư đệ sư muội.
"Biểu hiện đêm nay của hai người các ngươi rất thất bại, nhất là Từ Linh, nếu như không phải ta che giấu khí tức các ngươi thì lang yêu sẽ hoàn toàn không tiến vào cái bẫy, lúc chiến đấu không biết tiết kiệm linh lực tùy ý tiêu xài, ngươi cũng biết nếu trong một trận đấu linh lực ngươi khô kiệt mà đối phương vẫn còn sức thì người phải chết chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/1466482/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.