Lại môt ngày tháng ba nữa, một cơn gió thổi qua cành liễu, khiến tơ liễu bay đầy trời, nhìn từ xa giống như một đám mây đang di chuyển.
Trình phủ hôm nay khách quý chật nhà, tiếng cười tiếng nói thỉnh thoảng lại truyền ra từ trong tường viện khiến người đi trên đường sôi nổi quay đầu nhìn. Hài tử của Trình Thu Trì đã sinh ba ngày trước, hôm nay thân hữu đến Trình phủ nhân lễ ba ngày của đứa nhỏ.
Đầu tiên là phải làm lễ tắm, đứa trẻ mập mạp trắng trẻo kia được nhũ nương bế từ trong chậu ra dưới sự chứng kiến của thân thích, ngay đó hắn liền cao giọng cất tiếng khóc nỉ non khiến mọi người đều cười ha ha.
Nghi thức làm xong thì đứa nhỏ được bế về phòng, còn chủ nhân thì đãi tiệc khoản đãi khách khứa, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
Trình Thu Trì mới vừa kính rượu xong một vòng thì phát hiện không thấy Trình Mục Du đâu, cái ghế đối diện hắn đã trống không từ bao giờ. Tâm tình vốn đang vui mừng của hắn bỗng nhiên cũng nhiều thêm vài phần buồn bã. Vì thế hắn chậm rãi buông chén rượu, rời khỏi yến hội náo nhiệt, đi vào hậu viện.
Quả nhiên đúng như hắn sở liệu, Trình Mục Du đang ngồi một mình ở bên bàn đá ở hậu viện, nhìn căn phòng của Trình Đức Hiên mà ngẩn người.
Trong lòng Trình Thu Trì co rụt lại, vội đi tới cạnh hắn, nhẹ đặt tay lên vai hắn, miệng nói, “Người khác đều nói phụ thân mất tích trong đêm tuyết đó, chỉ có hai người chúng ta biết đêm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427991/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.