Bỗng nhiên, một trận cuồng phong đổ ập xuống, Trình Mục Du chỉ cảm thấy bản thân bị trận gió này ép đến không mở mắt ra được, cũng không thở được. Hắn dùng tay che đỉnh đầu, cố gắng chống đỡ trong chốt lát nhưng vẫn không chống được mà mềm chân ngã ngửa ra sau. 
“Oanh” một tiếng lớn, thềm đá bị chấn vỡ ra làm mấy mảnh, đá vụn bay vòng vòng, cổ hắn bị một thứ lạnh lẽo cuốn lấy. Trình Mục Du cắn môi, dùng hết sức lực mở mắt ra. 
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là hai con mắt màu vàng thật lớn, bên trong chứa tức giận, uy nghi, không ai bì nổi. Lại nhìn lên trên thì thấy hai cái râu bay múa, cùng với thân mình thô dài, trên đó che kín vảy xanh, một phần thân mình giấu trong đám mây khiến hắn không thể nhìn thấy toàn bộ. 
Tuy hắn từng tưởng tượng, cũng từng mơ thấy cảnh tượng này nhưng khi tận mắt nhìn thấy chân thân của nàng thì hắn vẫn bị chấn động thật sâu: Nàng ngẩng cao đầu, giương râu, mắt trừng lớn, uy phong không ai bì kịp, than mình nàng uốn lượn nhiều vẻ, đẹp đến mức không thể nào tả xiết. 
Âm cùng dương dung hợp trong cơ thể nàng, hóa thành bộ dáng hoàn mỹ không chút chân thật, mặc dù móng vuốt sắc bén của nàng đang túm lấy cổ hắn nhưng hắn vẫn không nhịn được phát ra tán thưởng từ đáy lòng. 
Nàng ấn hắn giữa hai vuốt của mình, mà một móng dài nhất đang kề ngay yết hầu hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích. 
Nàng không nói gì, nhưng trong đầu hắn lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427971/quyen-18-chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.