Bởi vì là đông chí, nên mọi người ở phố Nam rõ ràng là ít đi nhiều hơn ngày thường, cửa hàng cơ bản đều đóng cửa, ngay cả người bán hàng rong cũng sớm về nhà để tế tổ. Con phố phồn hoa nhất thành Tân An vì thế cũng trống trải nhiều.
Trình Mục Du giục ngựa từ từ đi về phía trước, hắn đi rất chậm, như là đang thưởng thức thời gian hưu nhàn khó có được. Nhưng ánh mặt trời chiếu lên mặt hắn lại chiếu ra một tia u sầu, soi sáng nội tâm hoảng hốt của hắn.
“Minh Linh, Minh Linh, Minh Linh……” Hắn lặp lại ba từ này, bắt chước ngữ khí của Thôi Giác, “Rốt cuộc ông ta có ý tứ gì? Vì sao cuối cùng ông ta lại lộ ra bộ dáng như bừng tỉnh như thế? Nếu là lúc ấy có thể đem Sổ Sinh Tử đoạt lấy xem thì tốt quá rồi. Đáng tiếc hiện tại Thôi Giác đã về địa phủ, nói cái gì cũng đã chậm.”
Nghĩ đến đây Trình Mục Du hối hận không kịp, nếp nhăn giữa mày càng sâu hơn, khắc lên trên khuôn mặt lạnh lùng góc cạnh của hắn, khiến hắn có thêm một tầng thanh lãnh khiến người khác không dám đến gần.
“Xem bói, phê âm dương đoạn ngũ hành, tính phong thuỷ khám lục hợp, xem chỉ tay, lấy càn không trong tay áo, không chuẩn không lấy tiền.”
Một thanh âm già nua vang lên bên cạnh khiến Trình Mục Du quay đầu. Hắn quay đầu thì thấy một lão bà bà mặc đồ đen ngồi trên một cái ghế gấp cũ nát, mái tóc bà ta bị phong sương nhuộm thành màu xám trắng, rối bời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427947/quyen-18-chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.