Kim Dục bị lời này khiến cho hồ đồ. Hắn nhìn mặt Hình thúc và Hình thẩm, hạ giọng nói, “Sao Quốc Giai lại tới chỗ này? Hắn đã chết ba năm, chẳng lẽ còn muốn tìm chứng cứ, bắt được hung thủ……”
“Ngươi cũng biết nó đã chết ba năm,” giọng Hình thúc cứng lại, ở giữa còn mang theo chút run rẩy, “Nó đã chết, vì sao…… Vì sao còn có thể trở về?”
“Lão nhân, hiện tại không phải lúc nói cái này,” Hình thẩm đánh gãy lời ông ta, sau đó nhìn về phía Kim Dục nói, “Tiểu Dục, ta nghe nói đai ca ngươi cũng đã trở lại, mấy ngày nay ngươi có phát hiện ra hắn có gì không thích hợp không?”
Kim Dục “Ùng ục” nuốt một ngụm nước miếng, giọng hắn mơ hồ, một ngụm nước miếng kia vẫn nghẹn ở họng, “Không thích hợp? Không…… Không thấy có gì……”
Hình thẩm cùng Hình thúc liếc nhau, “Lúc Quốc Giai mới trở về cũng tốt, nhưng mấy ngày nay cứ đến canh giờ này là hắn lại mê mang hoảng hốt, hai mắt nhìn thẳng tắp, ai nói hắn cũng như không nghe thấy gì, còn luôn muốn đến bờ sông, cũng không biết để làm gì.”
Kim Dục lại nhìn đến bóng dáng như u linh ở bãi sông, nhưng không nghĩ tới đúng lúc đó Hình Quốc Giai cũng quay đầu nhìn về phía họ, mắt hắn rất sáng, vô cùng nổi bật trong bóng tối, giống như hai điểm sáng khiến Kim Dục sợ đến mức rùng mình.
Nhưng Hình Quốc Giai chỉ liếc nhìn một cái này, sau đó hắn liền xoay người đi vào trong sông, bóng dáng rất nhanh đã biến mất, giống như bị bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427945/quyen-18-chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.