“Quang lang”, cái kéo rơi xuống đất trước mặt nhiều người, quay vài vòng rồi bất động.
Tay Lý Ngọc San bị Yến Nương hung hăng đạp một chân, lực đạo không lớn nhưng vẫn đủ để nữ nhân kia vứt kéo, ôm cổ tay mà kêu thảm.
Thấy kéo rơi xuống đất, mọi người mới như tỉnh mộng, vội vây quanh Trình Đức Hiên, nhìn xem ông ta có bị thương không. Tưởng Tích Tích đoạt lấy dây thừng, một bước tiến tới trói chân tay Lý Ngọc San lại, lạnh giọng quát lớn: “Lý cô nương, ngươi biết mình đang làm cái gì không? Lão gia từ đầu tới đuôi cũng chưa từng làm gì có lỗi với ngươi, vì sao ngươi lại phải một hai dồn ông ấy vào chỗ chết?”
Yến Nương đi qua, khí định thần nhàn mà liếc Lý Ngọc San một cái, miệng chậm rãi nói, “Tưởng cô nương, ác nhân tựa như rắn độc, bọn họ thường coi ý tốt của người khác thành mềm yếu, cho nên mới bắt nạt, cuối cùng muốn tính mạng người khác. Cho nên đối với rắn độc, chúng ta không thể sưởi ấm giúp nó mà là một đao chặt đứt đầu, để nó không còn cơ hội hại người.”
Lúc nói đến chữ “Độc”, nàng như có như không mà tăng ngữ khí, đôi mắt hướng Trình Đức Hiên đảo qua, trong mắt lộ ra tia tàn nhẫn mà người khác không dễ dàng phát hiện. Miệng nàng lại nhẹ nhàng nói, “Trình đại nhân, nàng ta không làm ngài bị thương chứ?”
Trình Đức Hiên đã định thần, nghe Yến Nương hỏi như vậy thì mới nâng người, khom lưng với Yến Nương, “Đa tạ cô nương cứu giúp, nếu không tính mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427890/quyen-16-chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.