Đang suy nghĩ thì hắn chợt thấy Ngưu Mẫn và lão bà của mình vội vã đi tới từ xa, vừa chạy vừa gọi tên Cùng, trên mặt là thần sắc hoảng loạn.
Thấy thế, Lý Vân Trạch vội vàng lôi kéo Cùng, khập khiễng đi ra khỏi đám người, đem hắn đến bên cạnh vợ chồng Ngưu thị. Hai người nhìn thấy Cùng không sao thì mới thả lỏng, nhưng Ngưu thím vẫn ôm lấy Cùng mà khóc rống một hồi, khóc đến hai mắt đỏ hoe. Lý Vân Trạch biết bà thấy cảnh thì nhớ tới đứa con trai lớn đã chết, cho nên không khỏi áy náy. Cũng may Ngưu Mẫn cũng không thật sự trách hắn,chỉ thúc giục bọn họ nhanh chóng về nhà, không cần ở đây, miễn cho lại xảy ra chuyện gì.
Nhưng không khí trong Ngưu gia vẫn căng thẳng, sau cơm chiều, Ngưu Mẫn tới thăm Lý Vân Trạch một chút, sau đó đi ngủ, ngay cả Ngưu Cùng vốn hoạt bát cũng có thái độ khác thường, đi ngủ sớm.
Thấy tất cả mọi người nghỉ ngơi rồi, trong ngoài việc là một mảnh yên tĩnh, Lý Vân Trạch mới bò khỏi giường, đi tới bên cạnh bàn.
Chân cẳng hắn lúc này rất linh hoạt, không cần người nâng cũng có thể đi được ngay ngắn, trong tay còn cầm một tờ giấy đỏ tươi, rất mỏng, nếu không chú ý thì sẽ bị giấy cắt qua ngón tay.
Lý Vân Trạch ngồi ở trên ghế, trong tay không biết từ khi nào đã có một cây kéo quấn tơ hồng. Hắn đem mũi kéo chọc lên tờ giấy, tiếp theo là những tiếng “Rào rạt” như bông tuyết rơi xuống tạo ra, giấy vụn đỏ rơi đầy cõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427854/quyen-15-chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.