Nhưng con quái điểu kia vẫn không nhúc nhích, cứ đứng trên vách núi, lẳng lặng mà nhìn chằm chằm Chung Chí Thanh, cánh dính sát vào hai bên người, nếu không phải có hai con mắt trắng dã lóe sáng kia thì thoạt nhìn nó như một khối đá hình thù quái dị.
Thấy tình cảnh này, trong lòng Chung Chí Thanh nảy lên chút hy vọng, ông ta cố vực tinh thần dậy, tay chống lên, miễn cưỡng đứng thẳng người, thối lui về đằng sau từng chút một.
Nhưng vừa đi được hai bước thì thân thể lại đụng vào một thứ khác.
Chung Chí Thanh rùng mình, vừa định xoay người, lại bị một người từ phía sau chặn cổ lại, không phải dùng tay mà là rìu. Lưỡi rìu lạnh lẽo để ngay yết hầu, chỉ cần ông ta thoáng tiến thêm thì sẽ mất mạng ngay.
“Chỉ cần nói thật ta sẽ không giết ngươi.” Một thanh âm nghẹn ngào truyền đến ai Chung Chí Thanh.
“Tráng sĩ thủ hạ lưu tình, ta sẽ nói hết.” Chung Chí Thanh không dự đoán được phía sau sẽ đột nhiên có một người khác, vì thế lập tức sợ đến nỗi hồn vía lên mây, trừ bỏ xin tha thì ong ta không thể nghĩ được gì nữa.
“Mười sáu năm trước là ngươi cho người đốt thuyền muối đúng không?”
Lời này như một thanh lợi kiếm chọc thẳng vào tim ông ta, khiến cả người ông ta run rẩy nhưng vẫn cố phủ nhận, “Ta chỉ bảo bọn họ cướp thuyền chứ không bảo phóng hỏa. Chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, không phải ta cố ý, mong tráng sĩ tha mạng, mang ngài tha mạng.”
Thân hình sau lưng bỗng nhiên mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427844/quyen-15-chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.