“Trình đại nhân.” Trong lời nói, Chung Mẫn đã từ phía sau Chung Chí Thanh đi ra, thướt tha mà hành lễ với Trình Mục Du. Hôm nay nàng ta mặc một cái váy lụa thêu kim tuyến, bên trên lấy trân châu làm trang sức, dưới ánh hoàng hôn chiếu rọi quả thực vô cùng lộng lẫy, hình thành cảnh đối lập với những quan viên mặc quan phục nặng nề ở xung quanh.
Trình Mục Du đáp lễ, “Người ở đây nhiều lại chen chúc, cô nương không cần cố ý đến nói lời cảm tạ, nếu sảy ra chuyện gì thì không tốt.”
Sắc mặt Chung Mẫn trở nên lạnh lùng, “Đại nhân là không thích ta tới đây?”
Trình Mục Du ngẩn ra một chút, chợt nói, “Trình mỗ không phải ý tứ này, cô nương không cần hiểu lầm.”
Thấy thế, Chung Chí Thanh vội đi lên trước, cười nói với Chung Mẫn, “Mẫn nhi, Trình đại nhân là quan tâm ngươi, sao ngươi lại không biết cảm kích chứ?” Nói đến đây, ông ta lại nhìn về phía Trình Mục Du, “Hiền chất đến thật đúng lúc, hiện tại trong thành nhiều việc, xác thật không nên thường xuyên ra cửa, như vậy đi, sau này ta sẽ đặc biệt mang Mẫn nhi tới Tân An phủ một chuyến, để bày tỏ lòng biết ơn.”
Trình Mục Du vừa định chối từ, không nghĩ đến Chung Mẫn lại hướng hắn cúi người hành lễ, “Đại nhân, là Chung Mẫn suy xét không chu toàn, qua mấy ngày ta sẽ đến trong phủ của ngài bái phỏng, đến lúc đó mong rằng đại nhân không cần cự tuyệt ta ngoài cửa.”
Lời thoại bản này vốn là lời nói đùa, nhưng dùng ở chỗ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427826/quyen-15-chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.