Hai người đang nói thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, Chung Chí Thanh nhàn nhạt hỏi một câu, “Nửa đêm canh ba, chuyện gì gấp như thế, không sợ kinh sợ đến tiểu thư sao?”
“Lão gia, là…… Là Hoàn Thúy……”
Chung Chí Thanh chớp mắt, “Hoàn Thúy? Chẳng lẽ thương thế của nàng ta nghiêm trọng sao?”
“Không phải…… Lang trung nói thương thế không nghiêm tọng, nhưng Hoàn Thúy nàng…… Nàng có thai……”
***
Hoàn Thúy quỳ gối ngoài cửa phòng, mặt trắng đến như tờ giấy, mồ hôi lạnh ròng ròng rơi xuống khiến mặt đất bị nhuộm thành màu đen. Nàng ta mấp máy đôi môi không có huyết sắc, “Lão gia, tiểu thư, nhất định là lang trung kia y thuật không tinh thông, chẩn bệnh sai rồi, nô tỳ thật sự không có…… Không có làm ra chuyện xấu hổ mất mặt gì…….” Nói đến đây nàng ta bò về phía trước vài bước, bắt lấy gấu áo của Chung Mẫn, “Tiểu thư, ngài tin nô tỳ có phải không? Hoàn Thúy vẫn đi theo bên người ngài, chưa từng rời đi, buổi tối cũng canh giữ trong phòng ngài, nô tỳ đã làm gì thì ngài là người rõ nhất, có phải hay không?”
Chung Mẫn chán ghét mà liếc mắt nhìn nàng ta một cái, sau đó giật gấu áo trong tay nàng ta ra, trốn đến phía sau Chung Chí Thanh, lạnh lùng nói, “Cha, nữ nhi thật sự không biết nàng ta đã làm gì, nhưng việc đã đến nước này thì cha vẫn mau đuổi nàng ta đi, đỡ để người khác chê cười Chung gia chúng ta.”
Chung Chí Thanh nhìn chằm chằm bụng Hoàn Thúy, nhìn thấy bụng nàng ta rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427817/quyen-15-chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.