“Truyền thuyết kể rằng Thục Vương Đỗ Vũ xưng đế, nhưng bị phản tặc soán ngôi, muốn trở lại vị trí cũ không được, sau khi chết oan hồn không tiêu tan, hóa thành Đỗ Quyên, cứ đến độ xuân về là chúng lại kêu lên những tiếng thê lương khiến người ta nghe mà xót xa, khi có người Thục nào chết thì chim quyên cũng hót.” Trình Mục Du chậm rãi nói.
Yến Nương cười đạm mạc, “Trong《 huyền trung ký 》 cũng ghi lại: Cổ xưa có cô hoạch điểu, là loại quỷ thần. Lúc mọc lông thành chim, lúc rụng lông thành nữ nhân. Đó là do sản phụ sau khi chết hóa thành, trước ngực nó có hai nhũ, thích lấy cái chết của người khác ra nuôi sống bản thân. Phàm là nhà nào có trẻ con, ban đêm không thể để lộ quần áo. Chim này hoạt động về đêm, lấy máu đánh dấu làm tin. Đứa nhỏ có dấu này sẽ bị bệnh, trong Kinh Châu từng có nhiều người bị, gọi là dấu của quỷ điểu.”
Trong đáy mắt Trình Mục Du có một mạt ánh sáng, “Quỷ điểu?”
Yến Nương quay đầu nhìn bóng tối sâu cạn khác nhau ở phía trước, sắc thái trong mắt càng trở nên đặc hơn, “Tinh Vệ lấp biển kỳ thật cũng là một oan hồn hóa thành chim. Tinh Vệ vốn là con gái của Viêm Đế Thần Nông thị, tên gọi là Nữ Oa, một ngày kia Nữ Oa đến Đông Hải du ngoạn, bị chết đuối, sau khi chết liền biến thành một con chim toàn thân lông xanh, mỏ trắng, móng vuốt màu đỏ. Nó ngày ngày lấy đá từ trên núi cùng với cỏ cây bay ra thả xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427814/quyen-15-chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.