Trình Mục Du xé xuống một góc áo sạch sẽ, cường ngạnh kéo tay Yến Nương đến rồi băng bó mu bàn tay của nàng lại, trong miệng thấp giọng nói, “Trạch sơn có độc, đặc biệt là mủ của nó có kích thích rất mạnh đến làn da, vừa tiếp xúc có thể khiến da bị thối rữa. Da cô nương tuy không giống người thường nhưng cũng không thể quá tùy tiện, chờ trở về Tân An, ta sẽ giúp cô nương trị liệu thật tốt.” Yến Nương cũng không phản kháng, tùy ý hắn thay mình băng bó miệng vết thương, trong miệng lẩm bẩm, “Lúc ấy tình huống nguy cấp, lão bà tử kia có ý niệm trọng sinh cực lớn, lại theo huyệtquan nguyên ở eo tiến vào cơ thể ta, đem toàn bộ nguyên khí của ta phong kín, cho nên đến cuối cùng chỉ kém chút nữa là bà ta sẽ hoàn toàn chiếm cứ được cơ thể ta. Nhưng đúng lúc bà ta đang dồn sức thì bỗng nhiên thấy vết sẹo này, liền nhất thời co rúm trở về, ta cảm giác được nỗi sợ hãi của bà ta nên mới nắm lấy cơ hội đem bà ta trục xuất khỏi cơ thể. Nhưng sao chỉ một vết sẹo này mà đã khiến bà ta mất hết toàn bộ sức mạnh, suy yếu đến không được, ta thật khó hiểu?” Trình Mục Du đem mảnh vải buộc lại, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Yến Nương, “Nếu cô nương biết bọn họ đã trải qua cái gì thì sẽ hiểu vì sao bọn họ lại sợ một vết sẹo như thế.” Yến Nương đứng lên nhìn về phương xa, suy nghĩ trong chốc lát, lại cúi đầu nhìn Trình Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427798/quyen-14-chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.