Tưởng Tích Tích cảm thấy mỹ mãn đánh cái ợ, tùy tay bẻ một cành dương liễu để xỉa răng. Nàng ta vừa ăn thịt dê, dạ dày lợn, lươn xào, cuối cùng là một bát canh vịt. Đã thật lâu nàng ta chưa ăn đồ nào ngon như thế, vì thế trong miệng vẫn cảm thấy dư vị kéo dài. Cũng vì thế mà Trình Dụ Mặc đi tới bên người nàng cũng đều không phát giác được. Vẫn là mấy gia đinh bên người gọi một tiếng “Đại tỷ” thì nàng ta mới vội vàng quay đầu lại, ném cành dương liễu kia, híp mắt nhìn Trình Dụ Mặc từ đầu đến chân một phen.
“Trình cô nương tới nơi này làm cái gì?” trong ngữ khí của Tưởng Tích Tích tràn ngập cảnh giác.
Trình Dụ Mặc hướng phòng chứa củi kia lạnh giọng nói, “Ta muốn vào xme tên súc sinh kia.”
Tưởng Tích Tích cười lạnh một tiếng, “Hắn hiện tại là trọng phạm, mấy vị quan gia đã phân phó ai cũng không được vào phòng chứa củi này một bước.”
Trình Dụ Mặc ngơ ngác nhìn chằm chằm Tưởng Tích Tích, một lúc sau trên mặt nàng rơi xuống hai hàng nước mắt, vội tiến lên, tê thanh gào rống, “Hắn giết tẩu tử, ca ca hiện tại chịu không nổi đả kích nên đã ngất đi, cái nhà này hỏng rồi, chính là bởi vì tên súc sinh này.”
Tưởng Tích Tích cùng mấy gia đinh bị một phen bùng nổ này của Trình Dụ Mặc làm cho hoảng sợ, vội lùi về sau vài bước, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi nhât thời không biết nên ứng đối thế nào.
Trình Dụ Mặc bắt lấy cơ hội này, lập tức phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427788/quyen-14-chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.