Trình Dụ Mặc đi theo Tấn Nhi, thấy hắn đi qua gác mái lại không đi lên mà tiếp tục hướng về phía phòng mình thì nhịn không được hỏi, “Tấn Nhi, ngươi không phải nói phụ thân có chuyện muốn nói với ta sao? Bây giờ ngươi muốn đưa cô cô đi đâu?”
Tấn Nhi cũng không quay đầu lại, trong miệng lẩm bẩm nói, “Ông bác không ở gác mái, mà trong phòng ta.”
“Ở trong phòng ngươi?” Trình Dụ Mặc ngạc nhiên, bởi vì từ khi bị bệnh đến nay Trình Quốc Quang rất ít khi rời khỏi viện của mình, càng đừng nói đến việc đến phòng người khác. Nhưng nàng thấy Tấn Nhi kiên định như vậy thì cũng vứt những nghi vấn kia ra sau đầu, đi theo hắn về phía trước. Nàng tin tưởng vững chắc hài tử sẽ không gạt người, mặc dù đường huynh của mình làm ra việc như vậy nhưng Tấn Nhi khiến nàng vừa nhìn đã thích. Một đứa nhỏ như thế nói ra lời khiến nàng tin tưởng một cách vững chắc.
Nhưng khi hai người vào phòng Tấn Nhi thì niềm tin này đã bị đánh vỡ, bởi vì trong phòng ngoại trừ hai người bọn họ thì chẳng có một ai.
Trình Dụ Mặc nhìn khắp mọi nơi, ngẩn ra một lúc rồi nói, “Tấn Nhi, ngươi đang đùa cô cô đúng không? Hay ngươi có điều gì muốn nói riêng nên mới gọi ta đến đây?”
Tấn Nhi đem cửa đóng gắt gao, lúc xoay người thì hai hàng lông mày nhăn lại, mặt lộ vẻ khó xử. Hắn cắn cắn môi, nhẹ giọng nói, “Cô cô, thật ra ông bác muốn gặp ngài, chẳng qua ngài nhìn thấy ông bác…… Chỉ sợ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427786/quyen-14-chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.