Thân mình Hữu Nhĩ tựa như một con lăn lớn, đi đến đâu thì tựa như sóng lớn, đem đám âm binh đang leo lên trên tường toàn bộ cuốn xuống.
Nhưng số lượng âm binh quá lớn, đám này rơi xuống thì đám kia lại trèo lên, nối tiếp nhau không ngừng, căn bản quét không được.
Tưởng Tích Tích cùng Lưu Tự Đường đứng ở trên tường thành, lo âu nhìn tình hình giằng co phía dưới, trong lòng càng ngày càng khẩn trương: Đám âm binh này thực sự khó chơi, chỉ cần chúng nó còn một khối da thịt thì nhất định sẽ không từ bỏ, phải chém giết đến tan xương nát thịt, vân da toàn bộ tiêu trừ mới bỏ qua. Cho nên mặc dù có mãnh tướng như Hữu Nhĩ thì tình huống vẫn u ám như cũ, trong lúc nhất thời phân không ra thắng bại.
Bỗng nhiên, một tên âm binh thừa dịp Hữu Nhĩ chưa chuẩn bị, dùng một lang nha bổng gãy trên tay, hung hăng nện lên chân nó, Hữu Nhĩ gào một tiếng, bắt lấy tên âm binh kia ném trên mặt đất khiến nó rơi đến dập nát.
Tưởng Tích Tích nhìn thấy tình cảnh này thì nôn nóng cắn ngón tay của mình. Lực chú ý của nàng đều đặt trên người Hữu Nhĩ, không để ý đến một đoạn cánh tay huyết nhục mơ hồ đang bò đến bên chân mình, một phen túm lấy mắt cá chân nàng, đem nàng kéo xuống dưới tường thành.
Tưởng Tích Tích kinh hô một tiếng, thân mình trượt xuống dưới, mười ngón tay bám lấy đầu tường, móng tay đều bị đứt nhưng vẫn không ngăn được lực kéo xuống.
Cũng may trong lúc nghìn cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427754/quyen-13-chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.