Đoạn Trăn nhi thấy người nọ dừng lại bất động thì kích động rơi lệ đầy mặt. Nàng vừa kêu vừa hướng người kia chạy tới, vừa đi qua đầu hẻm thì mới phát hiện ra người đang ngồi trên ngựa kia là một nữ tử xấp xỉ tuổi mình, chứ không phải nam nhân nào. Nhưng hiện tại nàng không nghĩ được nhiều như thế, vội bắt lấy cương ngựa, chỉ về phía sau, “Cô nương, có người…… Không phải người, là quái vật, có một con quái vật đang hướng theo ngõ nhỏ muốn bắt ta.”
Nữ tử áo đỏ kia hướng phía sau nàng nhìn nhìn, “Quái vật? Rõ như ban ngày thế này, làm gì có quái vật, cô nương có phải nhìn lầm rồi không?”
Đoạn Trăn nhi nghe nàng nói như vậy thì nhanh chóng quay đầu, lại nhìn thấy trong hẻm nhỏ chẳng có cái gì, chỉ ở chõ cuối lộ ra một ánh sáng lóe lên, theo thứ kia biến mất, nhanh đến nỗi vị cô nương áo đỏ này nhìn không thấy nó.
“Nó đi đâu rồi? Nhưng vừa rồi nó thật sự theo phía sau ta, còn túm đứt một lọn tóc của ta……” Đoạn Trăn nhi vuốt đầu mình, bên trên vẫn lộ ra đau đớn tựa hồ nhắc nhở nàng cơn ác mộng kia là thật, cũng không phải do nàng nghĩ ra.
Nữ tử áo đỏ vì thế từ trên ngựa nhảy xuống, hướng phía sau nói, “Đại nhân, vị cô nương này nói vừa rồi trong ngõ này có người đuổi theo nàng nhưng nơi này trống không, thuộc hạ thật sự nhìn không ra cái gì cổ quái.”
Đoạn Trăn nhi hiện tại mới chú ý tới phía sau nữ tử áo đỏ kia còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427685/quyen-12-chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.