Nhị Hỉ ước lượng cái ấm trà trống trơn rồi đi từ trong phòng ra. Đây đã là lần thứ hai hắn đi ra ngoài thêm nước, nhưng hai người trong phòng vẫn ngồi đối diện nhau mà tĩnh tọa, một người xoa xoa cằm cẩn thận suy tư, một người nhíu mày thật chặt, nửa ngày cũng không nói một câu.
Nhị Hỉ không đi, chỉ đứng ở ngoài phòng tĩnh tâm nghe, hy vọng có thể nghe được nửa lời nào đó. Hai canh giờ trước Tân An huyện lệnh Trình đại nhân đột nhiên đi tới Thẩm gia, nói là phải hướng công tử nhà hưans thỉnh giáo về chuyện người sinh.
Hai chữ người sinh này hắn mới nghe thấy lần đầu tiên, hoàn toàn không hiểu nó có ý gì. Nhưng Thẩm Thanh lại vô cùng hứng thú, nói một đống lớn sự tình của triều đại trước cho Trình huyện lệnh.
Nhưng sau đó Trình Mục Du liền hỏi câu thứ hai, hắn hỏi mấy năm gần đây có phát sinh chuyện hiến tế người sinh không. Cái này khiến Thẩm Thanh vốn đang thao thao bất tuyệt không nói nữa, cứ trầm tư đến tận bây giờ, chưa nói một lời.
Nhị Hỉ cảm thấy rất kỳ quái, hắn biết tính của công tử nhà mình, chuyện của thiên hạ hắn biết rất nhiều, chuyện trên trời hắn cũng biết tám chín, mặc kệ là chỗ nào, mặc kệ là đối tượng nào hắn cũng có thể nói đến, đồng thời có sự giải thích. Chỉ cần hắn ở đây thì cơ bản đều là hắn nói còn những người khác chỉ có nghe. Nhưng hôm nay lại có đề tài khiến vị Thẩm công tử này phải khó xử, thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427657/quyen-11-chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.