Quần áo trên người con chuột lớn nứt ra, nó hiện nguyên hình trước mặt Tưởng Tích Tích. Đó là một con chuột còn cao hơn người một đoạn, cả người xám xịt, mọc đầy lông mao, từng sợi đều đứng thẳng giống những cây kim sắc bén. Nhưng nó không giống lũ chuột bình thường, hai chân của nó rất rắn chắc, nửa người dưới giống với nhân loại, đủ để chống đỡ cơ thể đứng thẳng.
Nhưng hiện tại phải đối mặt với kẻ địch nguy hiểm như thế, nó quyết đoán đem thân mình to mọng nằm rạp trên đất, nhanh như chớp mà nhảy ra ngoài cửa sổ, cuốn đi như một trận cuồng phong.
Con mèo trắng kêu lên một tiếng, đuổi theo sát con chuột kia, hai con cự thú chạy như bay trên đường phố của trấn Thanh Thủy, làm bụi cát tung mù mịt, che cả mặt trăng.
Tưởng Tích Tích đi theo phía sau chúng nó, nàng nhìn hai đoàn hắc ảnh từ phía xa, chúng nó đang hướng về phía Thanh Luân sơn mà chạy. Nàng vội thi triển khinh công, đuổi theo gắt gao. Vừa tới chân núi thì nàng đã nhìn thấy những khố đá lớn lăn từ sườn núi xuống, nhìn về phía xa thì phát hiện trên núi có hai luồng khói đen đang dây dưa đến khó phân. Nàng không dám trì hoãn, vội dùng trường kiếm đẩy ra đất đá liên tiếp lăn xuống, bò từng chút một lên trên, đến gần tằm thần miếu thì chợt trong rừng truyền đến một tiếng rít gào, đỉnh đầu chợt bị bao phủ bởi một thân ảnh thật lớn.
Nàng ngẩng đầu, đối diện là một đôi mắt sắc bén của một con mèo, lông cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427643/quyen-10-chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.