Ánh sáng thưa thớt đánh vào trên cửa lớn của Tễ Hồng tú trang, Tưởng Tích Tích cõng tay nải đứng ở trước cửa, do dự mãi, rốt cuộc vẫn nhẹ nhàng dùng đốt ngón tay gõ ba tiếng trên cửa.
Một lát sau, cửa mở, nàng vốn tưởng rằng người tới sẽ là Hữu Nhĩ, không nghĩ tới Yến Nương lại xuất hiện sau cánh cửa. Nàng quần áo chỉnh tề, tựa hồ sớm biết mình muốn tới.
Tưởng Tích Tích nhìn chằm chằm nàng nhìn trong chốc lát, cúi đầu cắn môi, “Yến cô nương, ta là tới từ biệt ngươi, đêm nay, ta phải rời khỏi Tân An, lần sau tái kiến không biết sẽ là ngày nào.”
Yến Nương nhìn trái phải, mới kéo nàng vào cửa, đôi mắt như hàn tinh, ở trong bóng đêm phát ra ánh sáng sâu kín, “Vì trốn tránh tứ hôn, ngươi hạ quyết tâm muốn đi luôn sao?”
Tưởng Tích Tích quật cường ngẩng đầu, không cho nước mắt chảy ra, “Chẳng thể gạt cô nương được, nhưng tên Quốc Ngạn kia sinh ra đầu óc đã không bình thường, hơn nữa tính tình tàn bạo, nghe nói đã ngược chết hai vị phu nhân. Ta sao có thể cam tâm tình nguyện gả cho hắn, không, kể cả hắn là người bình thường, nhưng ta chưa gặp hắn bao giờ, đến lời cũng chưa cùng nói một lần thì ta không cam lòng gả cho hắn như thế. Cho nên hiện giờ chạy trốn là đường sống duy nhất của ta, cô nương việc này ta chỉ nói với cô, cô ngàn vạn lần phải giúp ta giữ bí mật.”
“Ngươi tới đây đêm nay chỉ vì nói cho ta biết kế hoạch của ngươi sao?”
Tưởng Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427610/quyen-10-chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.