Nàng cẩn thận đánh giá cả tàng thư các, “Chùa Thiên Hoằng này thật là phú quý, không chỉ có phòng ốc tu sửa hoa lệ, còn cất chứa nhiều kinh thư như vậy, xem ra tiền nhang đèn hẳn là không phải ít.”
Nghĩ thế tay nàng dùng chút lực, đẩy cửa muốn đi vào. Không nghĩ đến phía sau lại truyền đến một giọng nói non nớt, “Vị thí chủ này, Phật môn là nơi thanh tịnh, sao ngươi có thể tùy ý xâm nhập nội viện.”
Nàng quay đầu lại, nhìn thấy một tiểu sa di đang hành lễ với mình, “Thí chủ sao lại chạy đến đây, tiền viện mới là nơi dâng hương cầu phúc, hậu viện này là nơi chúng ta ở, người ngoài không tiện vào quấy rầy.”
Nữ tử áo đỏ vừa muốn nói chuyện, lại thấy một thân ảnh thon dài xuất hiện sau cây bồ đề. Hắn lẳng lặng đứng ở nơi đó, ánh mắt lại như cố ý vô tình bay đến nơi này.
Khóe mắt nàng nhếch lên, phát ra một tia phong tình, “Tiểu hòa thượng, ta vừa mới đến Đại Hùng Bảo Điện, nhưng lại không thấy trụ trì của các ngươi đâu. Ai cũng nói Huệ Quảng đại sư giảng kinh rất hay, nhưng người thì không biết đi đâu rồi?”
“Trụ trì hôm nay thân thể không khỏe cho nên không tiện lộ diện, cô nương nếu là muốn nghe ngài ấy tụng kinh thì phiền mai lại đến đi.”
Nữ tử áo đỏ gục đầu xuống, mặt lộ vẻ thất vọng, ngay sau đó lại nhẹ giọng hỏi, “Thân thể của trụ trì không có vấn đề gì chứ?”
Tiểu sa di vừa định trả lời thì lại nghe thấy sau lưng truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427593/quyen-9-chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.