“Quả nhiên là tới, xem ra trong viện này thực sự có thứ gì làm hắn tâm tâm niệm niệm vướng bận.” Tưởng Tích Tích im lặng nói.
Hai người nhìn chằm chằm trong viện, chỉ thấy ánh nến trong cửa sổ chớp động, thường thường có tiếng nói chuyện từ bên trong truyền ra, nhưng bởi vì quá xa nên căn bản không ai nghe rõ lắm người bên trong đang nói cái gì.
Nín thở ngưng thần trong chốc lát, Tưởng Tích Tích không chịu nổi liền chống tay lên đầu tường, vận lực rồi vắt một chân qua, “Không được, ta phải vào xem, chờ thế này thì có ích gì?”
Mu bàn tay nóng lên, bàn tay Lưu Tự Đường bao phủ lên tay nàng, “Ngươi ở chỗ này thủ, ta đi vào, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì ngươi tới tiếp ứng cho ta nhé.”
Tưởng Tích Tích vừa định ngăn cản thì hắn đã xoay người nhảy xuống, thân thể vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, giống như một mảnh lá rụng, rơi xuống không phát ra chút tiếng động nào. Thấy không kinh động những người khác nên nàng mới yên tâm. Nhưng đúng lúc này, cửa viện lại mở ra lần nữa, một gã sai vặt chạy như bay vào, lập tức đứng lại ngay bên người Lưu Tự Đường đang ngồi xổm.
Trái tim Tưởng Tích Tích lại vọt lên cổ họng, cả người nàng căng cứng như dây đàn, chân lại bò lên đầu tường, chuẩn bị cứu viện ngay nếu hắn bị phát hiện. Cũng may sắc trời đã tối, Lưu Tự Đường lại mặc một thân màu đen nên gã sai vặt kia không phát hiện ra hắn. Lưu Tự Đường thoáng dịch về phía sau, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427574/quyen-9-chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.