Hàng ngàn hàng vạn đầu ngựa ngẩng cao cái cổ thô tráng, lông mao thật dài, đứng trong mưa phùn, giống như chuẩn bị ngẩng đầu hí vang khúc ca bi tráng. Nhưng chúng nó không thể phát ra tiếng hí vang, bởi vì đàn ngựa chiếm cứ mấy chục mẫu ruộng này chỉ là hàng mã. Từ đầu đến chân chúng nó đều lóe kim quang, trong bóng đêm đen nhánh giống như chiến mã mang theo chiến giáp.
Đột nhiên, ánh lửa chợt lóe, đám hàng mã đằng trước bị lửa châm, gió xuân lạnh lẽo rất nhanh đã thổi ngọn lửa khuếch tán, giống một con hỏa long bay tới bay lui tuần tra. Rất nhanh, đống hàng mã đều đã bốc lửa, ánh lửa tận trời, thổi bùng lên từng trận khói đen, mưa phùn căn bản không thể cản lại ngọn lửa cao mấy trượng này. Ngược lại mưa còn khiến khung cảnh này có thêm chút kỳ bí và bi ai.
Không biết đốt trong bao lâu ánh lửa mới tắt, trên mặt đất chồng chất tro tàn bay lên, đem không trung nhuộm càng đen hơn, giống như một tầng mực không thể hòa tan được.
“Gia gia, giống như, giống như có tiếng bước chân, sột sột soạt soạt.” Một hài tử nhìn chằm chằm nơi xa.
“Đi thôi, đi thôi, hàng mã đã thiêu xong rồi, đừng quấy nhiễu thanh tịnh của bọn họ.”
***
Tưởng Tích Tích đi vào thư phòng, hướng Trình Mục Du đang cúi đầu đọc sách mà hành lễ, “Đại nhân, mấy ngày nữa chính là thanh minh, sinh nhật của phu nhân cũng sắp tới, đến lúc đó đại nhân có về Biện Lương bái tế không?”
Trình Mục Du ngẩng đầu, “Ngươi đi chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427566/quyen-9-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.