Trời tối rất nhanh, bóng đêm giống khói mù dâng lên dày đặc, hắc ám theo bóng đêm từ bốn phương tám hướng tràn đến, từ trên cao đổ xuống.
Núi rừng thực tĩnh, một cơn gió cũng không có nhưng sự yên lặng tĩnh mịch này không kéo dài lâu mà rất nhanh đã bị một loạt tiếng sáo linh hoạt kỳ ảo đánh vỡ. Tiếng sáo uyển chuyển nhu hòa, chậm rãi thổi qua triền núi, truyền tới thôn xóm dưới chân núi.
Người bị đánh thức trước tiên là tiểu tôn tử Trần gia, hắn còn chưa được nửa tuổi, vốn dĩ đang ngầm ti mẫu thân mà ngủ ngon lành nhưng không biết vì sao, hắn đột nhiên há cái miệng không răng mà cao giọng khóc nỉ non, khiến mấy người trong nhà đều bị đánh thức. Trần A Thông giật mình ngồi dậy, hàm hồ hỏi thê tử nhà mình, “Làm sao vậy? Hắn ngủ không thoải mái sao?”
“Không có a, có lẽ hắn nằm mơ nên sợ, ngươi ngủ đi, để ta uy hắn ăn sữa thì sẽ không việc gì.”
Nhưng hắn chính là không thèm bú mà tiếng khóc cũng không ngừng, ngược lại còn lớn hơn, tê tâm liệt phế, nghe vào khiến người ta hoảng hốt.
“Ngươi nghe được tiếng gì không, hình như là tiếng sáo.” Trần A Thông hỏi tức phụ nhà mình.
“Có a, thanh âm này quái quái, giống như lúc làm tang lễ. Đúng rồi, đây không phải là truyền tới từ Tam Tô Quan sao? Chẳng lẽ là vị Cửu Hiền Nữ kia?”
“Ta nhớ rõ lần trước Tôn bá xảy ra chuyện, nàng liền thổi cây sáo để triệu hoán tam thi thần thì phải, Hiện tại tiếng sáo lại vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427521/quyen-6-chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.