Chu Anh Lạc nhìn con chó nhỏ kia, phát hiện trên người nó bóng loáng, một cọng lông cũng không có. Nàng đem nó đặt trong tay, lúc này mới phát hiện nó không phải một con chó chân chính mà là một con chó được làm từ men sứ màu trắng. Chu Anh Lạc điểm cái đầu của nó, ngoài miệng cười nói, “Ngươi từ đâu chạy tới vậy, sao ta chưa từng thấy ngươi nha?”
Con chó nhỏ bằng sứ phảng phất nghe hiểu nàng đang nói cái gì, rầm rì hai tiếng, một lần nữa nhảy đến trên mặt đất, hướng ngõ nhỏ đi tới.
“Ngươi đừng chạy, từ từ đợi ta a.” Anh Lạc buông cây gậy trúc, đi theo con chó sứ, nàng thấy nó quành ở cuối ngõ nhỏ, vào một nhà họ Nhậm thì liền nhanh chóng chạy theo nó vào trong sân.
Con chó sứ đang ở giữa sân, cái đuôi nhọn hướng thẳng lên trời, cũng không cũng không nhúc nhích. Đôi mắt đen nhánh của nó nhìn Anh Lạc, chớp cũng không chớp, giống như bị định thân.
Không biết vì sao, Anh Lạc cảm thấy ánh mắt nó thực dọa người, hai tròng mắt đen nhánh như cất giấu cái gì đó khiến người ta phải sợ hãi. Lông tơ sau lưng nàng đều dựng hết lên. Nàng hướng cửa viện lùi mấy bước, muốn rời khỏi Nhâm gia, nhưng đúng lúc này một tiếng “Đùng” vang lên, con chó sứ kia nổ tung, mảnh sứ vẩy khắp nơi, biến mất vô tung. Ở chỗ nó vốn đứng có một nam nhân, người nọ khoác một cái áo ngoài thêu hoa, trên đầu cài một đóa hoa lụa, mặt mũi không tồi, thanh tú trắng nõn, xinh xắn. Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427496/quyen-6-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.