Trình Mục Du ngồi trên công đường, nhìn mấy người Lâm thị, lại nhìn nhìn tiểu nhị rồi một lát sau mới chỉ vào đám người Lâm gia, “Ngươi bên này thấy rõ diện mạo kẻ cắp, nhưng lại để hắn trốn thoát,” sau đó lại chỉ vào bên kia, “Ngươi cũng thấy được bộ dáng kẻ ăn quỵt nhưng hắn lại tự nhiên biến mất, đúng hay không?”
Hai bên đều gật đầu nói đúng.
Trình Mục Du nhìn về phía Sử Kim, “Đi đem họa sư tới, để hắn theo bọn họ vẽ lại hai bức họa, chúng ta chỉ có biết được bộ dáng của nghi phạm mới tìm được người.”
Sử Kim tuân lệnh đi xuống, chỉ chốc lát sau liền mang theo một vị tiên sinh chuyên vẽ tranh tới, vẽ xong liền trình lên. Trình Mục Du nhìn hai bức họa kia, lắc đầu thở dài, “Một người chỉ có một cno mắt, một người mập mấy trăm cân, hai người này đặc thù rõ rệt như thế hẳn là không khó tìm nhưng ……”
“Đại nhân, chỉ là cái gì?” Người bên dưới lo âu dò hỏi.
“Chỉ là hai vị này thoạt nhìn đều không giống người, làm sao tìm?”
***
Tôn lão hán ngồi ở bên cạnh bàn, cầm trên tay con búp bê mới vừa làm xong. Ông ta đầu tiên dùng bút lông vẽ ngũ quan và tóc của búp bê, sau đó cầm cây trâm ở bên cạnh từng chút đâm trên tứ chi và đầu của con búp bê, vừa đâm vừa oán hận nói, “Cho ngươi bắt nạt ta, ngày mùa đông nước ấm cũng luyến tiếc không cho ta dùng, tay ta đều nứt da mưng mủ, đau đến cả đêm không ngủ được. Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427494/quyen-6-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.