Đây là lần thứ hai Tưởng Tích Tích đi vào Bất Lão Truân. Lúc này đây, nàng không hề giống lần trước đơn thương độc mã một mình mà phía sau nàng còn có mười mấy nha dịch của Tân An phủ. Trong tay bọn họ không phải đao kiếm mà là xẻng và cuốc để dùng đào đất, giống đồ nông gia hay dùng.
“Đại nhân, có thể bắt đầu chưa?” Nha dịch đi đầu chờ nàng lên tiếng.
Tưởng Tích Tích nhìn thoáng qua Trương thẩm đứng ở bên cạnh nức nở, hướng hắn gật gật đầu, “Đào, mỗi một tấc đất đều không được bỏ qua, kể cả dưới nền nhà cũng đào hết lên cho ta.”
“Vâng.” Đám nha dich đồng loạt hô lên làm thân mình Trương thẩm cũng run lên mấy cái. Bà nhìn những nha dịch kia vọt vào sân, đem đám rau cỏ mình tỉ mỉ chăm sóc nhổ lên toàn bộ, sau đó một tầng lại một tầng đào sâu hơn, xẻng cùng cuốc bổ xuống, xốc lên đống đất đai mềm xốp, bề mặt, tiến tới đống bùn đất phía dưới.
Trương thẩm run rẩy thân mình yên lặng chờ đợi, nhưng cũng không biết mình đang chờ cái gì, thẳng đến khi một nha dịch hướng Tưởng Tích Tích hô to một tiếng: “Đại nhân, có phát hiện.” thì bà ta mới cảm thấy mồ hôi cả người đổ ra rồi, tẩm ướt một tầng quần áo.
Tưởng Tích Tích bước nhanh vào trong viện, nheo mắt lại, nhìn chằm chằm đồ vật bị chôn dưới bùn đất, đã thật lâu không thấy mặt trời.
“Đại nhân, đây là…… Xương cốt, xương cốt người.” Nha dịch kia vừa nói vừa duỗi tay đem khối xương cốt đã ố vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427479/quyen-5-chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.