Thê tử của Nghiêm Điền Nhi ngồi ở trong sân nhà mình, cầm quần áo trong tay gõ chày gỗ lúc được lúc không, bọt nước bắn đầy lên trên khuôn mặt tiều tụy của nàng nhưng nàng vẫn không để ý, bất giác lực gõ lại mạnh hơn. 
Cho đến giờ nàng vẫn không thể hiểu nổi vì cớ gì mà người một nhà đang vui vẻ lại chỉ còn lại mình nàng. Ban ngày trượng phu còn bận rộn tang sự cho cha chồng mà hiện tại đã cùng cha chồng nằm ở trong cái quan tài mới mua kia, bị nhóm thôn dân kinh hoàng thất thố kia qua loa mà chôn luôn. 
Nhớ tới đôi tay túm chặt trượng phu kia, nàng run run một chút. Mười ngón tay kia hồng đến phát tím, phảng phất như bị tuyết đông cứng, cứ thế nắm chặt lấy lấy Điền Nhi, thậm chí đâm vào da thịt hắn. Nàng không biết người hại chết trượng phu của mình là ai. Mười năm trước nàng còn chưa gả đến thôn này, chỉ biết người nhà đối với sự tình phát sinh năm ấy giữ kín như bưng, vô luận nàng hỏi thế nào thì bọn họ đều không muốn đem tình hình thực tế nói ra. Thẳng đến hôm nay tận mắt nhìn thấy, nàng mới hiểu được nỗi khổ của bọn họ. Người kia vẫn chưa lộ mặt, chỉ vươn mười ngón tay đã đủ để nàng khiếp đảm, đến giờ vẫn chưa hoàn hồn. 
Hài tử trong bụng hung hăng múa may quyền cước khiến nàng phục hồi lại tinh thần, lần nữa giơ lên gậy gỗ đập xuống quần áo. Đây là bộ quần áo mà lúc sinh thời trượng phu nàng rất thích mặc. Nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427427/quyen-4-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.