“Ta nghe được tin tức, lại có một nữ nhân mất tích ở chỗ ngươi. Chuyện này nhất định có quan hệ với ngươi phải không?” Trương đại hộ miệng đầy mùi rượu phun lên mặt Hỗ Chuẩn. 
“Việc này không có quan hệ gì với ngươi.” Hỗ Chuẩn cau mày, vẫy vẫy tay trước mũi, lạnh lùng đáp một câu. 
“Không có quan hệ gì hả?” Trương đại hộ trừng mắt to như chuông đồng, “Tiểu tử ngươi mặt càng ngày càng dày. Buổi tối ngươi vẫn có thể ngủ sao? Không sợ các nàng hóa thành lệ quỷ tới tìm ngươi lấy mạng sao?” 
Hỗ Chuẩn ngoài cười nhưng trong không cười, “Lục Kiều sẽ không hận ta, nàng yêu ta rất nhiều đâu.” 
Mặt Trương đại hộ trướng đến đỏ bừng. Ông ta chỉ vào Hỗ Chuẩn, tức giận đến nửa ngày đều nói không nên lời. Đúng lúc này, bên đầu tường bên cạnh vang lên một tiếng rầm, một khuôn mặt xinh xắn hiện lên, nhìn hai người cười khanh khách. 
“Lục Kiều.” Trương đại hộ ngây ra một lúc, lỡ lời kêu lên. 
“Lão đầu nhi, ta và vị Lục Kiều cô nương kia lớn lên rất giống sao?” Nàng kia cười lên tiếng. 
Trương đại hộ xoa xoa đôi mắt, mới phát hiện mặt nàng tuy giống Lục Kiều nhưng chỉ cần liếc mắt đã thấy chỗ khác. Lục Kiều mặt mày thâm thúy hơn, đôi mắt như hồ nước, còn vị cô nương này, giơ tay nhấc chân đều có vài phần ngả ngớn, thiếu chút ổn trọng. 
“Ngươi là Trúc Sanh cô nương của gánh hát đi.” Hỗ Chuẩn hỏi. 
“Ngươi nhớ rõ ta?” Trúc Sanh hai má ửng đỏ, “Ta cho rằng ngươi đã quên ta rồi.” 
“Lại một người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427403/quyen-3-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.