“Lưu đại nhân đã hỏi qua một lần, ngươi còn muốn hỏi lại một lần sao?” Trình Mục Du giương mắt nhìn về phía nàng, “Chiều nay người của chúng ta đem Vân Hồ trong thư viện trong ngoài đều lục soát khắp, nhưng không tìm được cái gì cả. Thế nên ta đã để Hỗ tiên sinh trở về, đáp án này ngươi đã vừa lòng chưa?” 
“Thuộc hạ đã nghe Sử Kim nói,” Tưởng Tích Tích kéo một cái ghế ngồi xuống, “Nhưng thuộc hạ muốn nói là chuyện khác.” 
Trình Mục Du nâng lên cằm, “Cái gì?” 
“Đại nhân, ngài nói Hỗ tiên sinh là người như vậy, sao lại cùng một kỹ nữ như Kính Nhi cô nương dây dưa không rõ đâu? Bọn họ căn bản là không thuộc cùng một thế giới. Một người băng thanh ngọc khiết, không nhiễm một hạt bụi, một cái khác lại lăn lộn giữa đám nam nhân, cả người dính đầy bụi bặm phố phường.” 
“Giới hạn giữa trắng và đen cũng không phải rõ ràng như thế. Tích Tích, vấn đề này chúng ta đã thảo luận rồi.” 
“Đại nhân không hiểu ý của thuộc hạ. Thuộc hạ nghe Lưu đại nhân nói Hỗ tiên sinh đối với thê tử của chính mình vô cùng tình thâm, trong lòng căn bản không chứa được người thứ hai. Huống chi người này cùng thê tử của hắn hoàn toàn không giống nhau. Hắn làm sao có thể cho phép chính mình cùng nàng có liên quan chứ? Cho dù Kính Nhi đối Hỗ tiên sinh có ân cứu mạng, hắn cũng tuyệt không có khả năng cùng nàng vẫn luôn lui tới, càng sẽ không làm Kính Nhi hiểu lầm hắn có khả năng giúp nàng ta chuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427400/quyen-3-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.