Lúc tỉnh lại ta phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn có sa mỏng màu hồng phấn, sau lụa mỏng mơ hồ có một bóng người yểu điệu đang đứng. Ta vừa định mở miệng, người nọ đột nhiên hướng ta đi tới, còn chưa tới gần, hương khí đã tràn vào miệng mũi ta. 
Nàng ta xốc màn trướng lên nhìn ta, đáy mắt có xuân sắc không thèm che giấu, “Tiên sinh tỉnh rồi, nếu không phải Kính Nhi phát hiện ra ngươi thì sợ là tiên sinh đã đông chết bên ngoài Tê Phượng Lâu rồi.” 
Nghe được ba chữ “Tê Phượng Lâu” này thì đầu ta oanh một chút, nhanh chóng đứng dậy, nhưng cảm giác sây rượu vẫn chưa tan khiến ta choáng váng đầu lợi hại, vì thế thân mình lại nhũn ra ngã xuống. 
“Đa tạ cô nương cứu mạng, nhưng trên người ta nửa xu cũng không có, không biết làm sao báo đáp cô nương.” Ta cố nén men say miễn cưỡng đem một câu biểu đạt rõ ràng. 
Ai ngờ vị cô nương tên Kính Nhi kia lại giống như một con rắn bò vào ngực ta, tiếng cười sắc nhọn chói tai, “Ta không cần bạc của ngươi, tiên sinh là nhân vật gì chứ? Chỉ cần ngươi bồi ta thì cái gì ta cũng không cần.” 
Lòng ta gấp đến bốc hỏa muốn đem nàng ta đẩy ra nhưng càng dùng sức thì nàng ta quấn càng chặt, không làm sao thoát ra được. 
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, thân ảnh của Lục Kiều xuất hiện ở cửa. Nàng mặc một kiện áo khoác bằng vải dệt thủ công, sợi tóc bị đông lạnh kết băng, treo ở hai bên má. Nàng cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427389/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.