Miệng mũi Tấn Nhi đã không thể hô hấp. Hắn dùng khóe mắt nhìn đến một cái bình sứ Thanh Hoa to hơn cả người hắn vì thế cố gắng dùng sức nghiêng người về phía cái bình.
Bình sứ đổ trên mặt đất đã vỡ vụn. Tiếng vang kinh động đến bà vú ngủ gật ở mép giường và Sử Phi đang ngủ ở cách vách. Hắn vội quờ lấy kiếm vọt vào phòng Tấn Nhi. Hắn thấy hài tử kia đang nằm bên cạnh một cái bình sứ vỡ tan không nhúc nhích. Trong lòng Sử Phi kinh hãi vội gọi tên Tấn Nhi và định đi đến bế đứa nhỏ dậy. Nhưng hắn vừa định bước lên thì lông tơ sau lưng giống như cảm ứng được vật gì đó cực kỳ khủng bố, động tác lập tức dừng lại. Bà vú lúc này hoảng sợ hét lên từ bên giường, “Quỷ, có quỷ.”
Sử Phi cảm thấy sau lưng mình có cái gì đó lành lạnh, rồi hai cánh tay hài tử nho nhỏ chậm rãi leo lên eo hắn, phần lưng, đem áo choàng trên người hắn tẩm ướt một mảng lớn. Trong mũi miệng hắn tràn ngập một mùi vị tanh hôi. Mùi này làm đầu hắn choáng váng, nhưng còn may hắn là người tập võ, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc đó hắn đột nhiên rút trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ. Thân kiếm phản chiếu ánh trăng phát ra hàn quang lẫm lẫm, cảm giác có người phía sau hắn cũng dần biến mất. Hắn nghe thấy một loạt tiếng bước chân rất nhỏ, cùng với một bóng người mơ hồ lóe lên ở trước cửa rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm mênh mang.
“Vân Oanh tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427327/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.