Về tới thành phố, người nào lại làm việc người đó. Mọi người yêu cầu Tần Cẩm chuyển sang ở với Thi Thi để cùng chăm sóc chonhau tốt hơn.
Ai cũng tin rằng sắp tới sẽ có một trận quyết đấu, nhưng ngày lạingày trôi qua, không thấy xảy ra bất cứ chuyện gì kỳ bí nữa. Điều nàylàm Kha Lương cảm thấy cuộc sống quá đổi thanh bình, vô vị.
Tất cả chỉ là sự bình lặng giả tạo, không ác mộng, không truy sát.Giả sử Lam Kỳ và Anh Kỳ không chết thì Tần Cẩm cũng chỉ nghĩ rằng đó là 1 giấc mơ.
Một hôm, Thi Thi đang lướt net thì thấy 1 trang web xuất hiện, tò mòmở ra xem, thì ra là 1 đoạn quảng cáo. Họ tuyên bố tổ chức một dạ hộitiệc đứng tại tầng thượng toà nhà cao nhất thành phố. Cô đang định tắtđi thì chợt nhớ đã lâu lắm rồi mình không tham gia buổi dạ hội nào. Côcũng nghĩ đến lúc phải ra ngoài chơi thôi, không lẽ cứ ngồi nhà mà chờcho đến hết thế kỷ? Nếu vậy thì dù không chết bởi ma, cô cũng sẽ chết vì buồn mất. Cứ mãi sống một cách nhàm chán thế này ư? Không, không thểnhư thế được.
Thi Thi đứng dậy, cô bắt đầu ngắm nghía những bộ quần áo dạ hội của mình. Cô định sẽ chuồn ra ngoài để tham gia buổi dạ hội đó.
Tấn Cẩm đứng ngoài cửa gọi:
- Thi Thi à, tối nay bọn mình sang nhà Kha Lương ăn tối đi!
- Mình không đi đâu. Mình hơi mệt, cậu đi 1 mình đi!
Ngoài cửa vọng lại tiếng Tần Cẩm lẩm bẩm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-vai-do/2545199/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.