*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Duật Ngôn phải trả giá rất lớn vì câu nói này, nằm sấp ngủ suốt một tuần, ngay cả vẽ tranh cũng phải đứng.
Cố Diệu Dương vốn định kéo dài thời gian để ở lại chăm sóc cậu, kết quả bị cậu cứng rắn đẩy đi. Chuyện khác thì thôi vậy, bị ốm hoặc là bị thương chăm sóc một chút cũng có thể thông cảm được, nhưng nếu như ở lại vì chuyện này, cũng quá làm cho người ta xấu hổ rồi đó?
Lúc xin phép nghỉ người đại diện hỏi lý do, Cố Diệu Dương nên trả lời thế nào?
Chắc chắn hắn sẽ nói thẳng, bởi vì thể lực của bạn trai không tốt, bị tôi làm cho không đứng dậy được, cho nên tôi muốn ở nhà chăm sóc em ấy.
Lâm Duật Ngôn lập tức lắc đầu, từ chối không thể để xảy ra chuyện như vậy.
Sau khi Cố Diệu Dương đi, tuần chiến đấu quốc tế cũng bắt đầu hừng hực khí thế, hắn ở trong lồng bát giác vô vãng bất thắng, có được càng nhiều fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nhưng cũng càng ngày càng bận rộn, căn bản không có thời gian trở về, ngay cả thỉnh thoảng gọi điện thoại, cũng là cố gắng rút thời gian.
vô vãng bất thắng: bất kể đi tới đâu cũng thắng
Cùng lúc đó, kỳ thi của Lâm Duật Ngôn cũng tới gần từng chút một, để đảm bảo không có sơ hở nào, cậu lặp đi lặp lại luyện tập kỹ pháp hội họa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250429/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.