Chuyện của Cole không chấm dứt như vậy, ông chủ tiệm bánh mì từ chối hòa giải, cưỡng ép đưa gã đến cục cảnh sát. Tăng tiên sinh nhận được điện thoại tự mình ra mặt, kéo Cole đi ra, ngồi ở đại sảnh trong cục cảnh sát cảm hóa một hồi, Cole hai mươi mấy tuổi, sống đến bây giờ chưa từng nhận được sự quan tâm của người nào, được Tăng tiên sinh không rời không bỏ chân thành đối xử như vậy, trong lòng mơ hồ nảy sinh một chút cảm kích, rút kinh nghiệm xương máu, quyết định thay hình đổi dạng, lại làm người lần nữa.
Hai người đứng ở góc tường, vây xem toàn bộ quá trình.
Lâm Duật Ngôn vừa ngồi ở bên ngoài đánh đàn, mũi hơi đỏ, Cố Diệu Dương bảo cậu đội mũ lên, lại cầm tay cậu bỏ vào trong túi của mình, một tay cầm thuốc lá, thỉnh thoảng hút một ngụm, nghiêng đầu thổi về phía Lâm Duật Ngôn.
“Hôm nay anh còn bôi nhọ thầy giáo của em, rõ ràng ông ấy hiền lành lương thiện, đức cao vọng trọng.” Mắt thấy Tăng tiên sinh ôm Cole vành mắt đỏ hoe, Lâm Duật Ngôn cũng cảm động theo.
Cố Diệu Dương liếc mắt nhìn cậu, khinh thường cười khẩy một tiếng.
Lâm Duật Ngôn nói: “Anh cười cái gì?”
Cố Diệu Dương nói: “Chân trước chúng ta vừa đến cục cảnh sát, chân sau ông ta đã theo tới rồi, nhà ông ta cách cục cảnh sát gần thế hả?”
Lâm Duật Ngôn nói: “Chẳng lẽ ông ấy ở gần đây?”
Cố Diệu Dương nói: “Em tin không? Bình thường ngay cả cửa ông ta cũng không ra.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250401/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.