*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Lâm Duật Ngôn đúng giờ tỉnh dậy.
Mở mắt ra không biết người ở đâu, trong căn phòng lạ lẫm, liếc nhìn thời gian, mười rưỡi sáng. Giơ tay kéo rèm cửa sổ ra, lờ mờ nhớ tới chuyện ngày hôm qua, nhưng ký ức khá mơ hồ, vụn vặt lẻ tẻ không ăn khớp mấy, cậu lắc lắc cái đầu không tỉnh táo lắm, giẫm lên dép lê đi ra khỏi phòng.
Xoay vài vòng ở tầng hai, vẫn không có bất kỳ ấn tượng gì với chuyện tối hôm qua, thậm chí không biết cậu đi lên như thế nào, cũng không biết làm sao thay áo ngủ.
Chỉ nhớ rõ tối qua đã uống chút rượu, cổ họng không dễ chịu, nghĩ thầm, chẳng lẽ là uống nhiều quá?
Cố Diệu Dương đã đi rồi, phòng ngủ đối diện mở cửa, Lâm Duật Ngôn úp sấp trên cửa nhìn vào trong, lại đến phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay quần áo khác.
Cậu đến vội vàng quá, cũng không lên kế hoạch của một người đi du lịch, mặc dù trọng điểm không phải tới để chơi, nhưng lúc Cố Diệu Dương không ở nhà, vẫn muốn đi dạo chơi ở phụ cận.
Vừa xuống lầu, đã thấy một túi bánh mì nướng đặt trên bàn ăn, còn có một cái máy nướng bánh cỡ nhỏ.
Hôm qua vẫn chưa có, chắc hẳn là sáng nay Cố Diệu Dương lấy ra, để Lâm Duật Ngôn tự giải quyết bữa sáng.
Cái này đơn giản, năng lực bắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250374/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.