Cố Diệu Dương cố tình không hỏi, trả lời không ngoài hai cái, đi chơi hoặc là đi du lịch, lặp đi lặp lại một ý tứ.
Hắn kéo Lâm Duật Ngôn cùng nhau về ký túc xá, cũng không nói lời nào, tư liệu tên ngốc này tra cho hắn rất đầy đủ, trái dặn đi dặn lại phải đội mũ, phải dặn đi dặn lại mang khăng quàng cổ, còn mình thì quên hết, chóp mũi cóng đến đỏ bừng.
Cũng không biết có phải lạnh cóng rồi không, nhếch miệng lên không thu về được, thoạt nhìn ngốc nghếch.
May mà câu lạc bộ gần ký túc xá, mười mấy phút đã đến.
Lâm Duật Ngôn đã tham quan nơi ở mới của Cố Diệu Dương trong video từ trước, cũng không cảm thấy lạ lẫm, mở vali trước khi vào nhà, lấy ra một đôi dép bông đeo vào chân.
“Ngày thường cậu đều tan làm vào thời gian này à?”
Cố Diệu Dương gật đầu, chỉnh nhiệt độ của máy điều hòa lên cao nhất: “Bên này trời tối khá sớm.”
Trước đó Lâm Duật Ngôn tra tư liệu, mùa này bốn năm giờ trời đã tối rồi, lại nằm nhoài trên cửa sổ nhìn ra ngoài một chút, không khỏi cảm thán: “Chỗ này thật sự rất đẹp.”
Cố Diệu Dương không lên tiếng, đứng trước máy hát lẳng lặng nhìn chăm chú vào cậu.
Lâm Duật Ngôn nghiêng đầu sang vừa vặn chạm mắt với hắn, nhìn nhau vài giây với hắn, không nhìn nổi, ngượng ngùng rời tầm mắt hỏi: “Cậu đói bụng không?”
“Không đói lắm.” Cố Diệu Dương nói: “Muốn ăn gì?”
Lâm Duật Ngôn nói: “Trong tủ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250372/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.