Hôm sau, Lâm Duật Ngôn đến sân chơi tụ tập với Trác Hàng dưới cái nắng ba mươi tám độ.
Đi cùng còn có mấy người bạn của Trác Hàng, cũng thành công hẹn được chị lớp mười hai, đều mang áo tắm, nóng đến độ đầu đầy mồ hôi.
Trong đó có một nam sinh tên là Hứa Trạch, trông trắng trẻo, khá thân với Lâm Duật Ngôn, trước đó đã tán gẫu vài câu. Nhưng mà cậu ta và Lâm Duật Ngôn không cùng trường, bình thường không liên lạc nhiều.
Hôm nay có phần bất ngờ khi có thể gặp được cậu ta, nếu là ngày thường, thời tiết nắng gắt thế này, Hứa Trạch sẽ không đi ra ngoài.
Cậu ta che một cây dù màu đen, chào Lâm Duật Ngôn.
Lâm Duật Ngôn cười với cậu ta một tiếng, vẫn chưa mở miệng, đã bị kéo lại cùng đứng dưới dù.
Hứa Trạch nói: “Đừng đứng dưới nắng, đến lúc đó phơi nắng đen như Trác Hàng, thật là xong đời rồi.”
Lâm Duật Ngôn cười nói: “Phơi nắng chốc lát không sao đâu.”
Hứa Trạch kéo một cái vali đồ, bên trong đều là vài mỹ phẩm dưỡng da và kem chống nắng, biết cậu ta đến sân chơi để chơi, không biết còn tưởng cậu ta muốn đi xa nhà.
Tiện tay lấy ra một lọ kem chống nắng xoa lên mu bàn tay, còn chia cho Lâm Duật Ngôn một ít, “Sao lại không sao, tuy rằng chúng ta đều là nam, nhưng cũng phải sống tinh tế một chút.”
Cậu ta nói chuyện hơi điệu, luôn thích cong ngón út lên, có vài người cảm thấy buồn nôn, Lâm Duật Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250369/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.